Truyện cười, Tiếu lâm
Búa Xua :: Riêng Một Góc Vzườn :: Truyện
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Truyện cười, Tiếu lâm
Chú rể trẻ kể chuyện điều tra trinh tiết
Sau đúng 1 tuần chinh phục, tôi đã được nàng cho ngửi mồm một phát, thành công ngoài mong đợi. Nàng là ai mà nhận lời yêu tôi nhanh thế nhỉ? Tính chi li ra thì tình phí mới có mấy triệu bọ, mời nàng mấy bữa cơm bụi, xem mấy buổi xi nê, ăn dăm que kem… thế mà đã chinh phục được trái tim tươi trẻ, đập thình thịch, tràn đầy máu tươi hồng rồi. Liệu có phải nàng thuộc diện dễ dãi quá chăng?
Nàng là ai, là gái quê hay dân phố, bây giờ gái phố gái quê cứ lẫn lộn với nhau chả biết thế nào mà lần. Ngày xưa gái phố mặc quần bò hở rốn ra, nhìn là biết ngay. Còn bây giờ hả, gái quê gái phố gì gì cũng mặc quần rách tướp xơ mướp từ đùi xuống đầu gối, áo trễ xuống quá giữa ngực, khoe hàng họ như bưởi Năm Roi, chả biết thế nào mà phân biệt. Hỏi nàng ư, vô ích thôi, gái bây giờ nói dối còn hơn Cuội, tên là Chuột thì khai là Hồng, quê ở Đồng thì khai ở Phố, bố đi cày thì bảo bố làm chủ tịch xã…Nói chung là không tin được.
Nói vậy nhưng nhiều khi cứ thấy lăn tăn thế nào ấy nhỉ? Các cụ đã bảo “cái nết đánh chết cái đẹp” cơ mà, còn mình thì lại cứ khăng khăng cho rằng “cái đẹp đè bẹp cái nết” liệu có đúng không? Mới có mấy tuần cưa cẩm mà em đã cho ngửi mồm rồi, liệu đòi cái kia thì nàng có cho không nhỉ?
Sau một chầu thết đãi nàng bún chả, tôi gạ gẫm rủ rê nàng vào nhà nghỉ thử xem hàng họ thế nào. Nếu nàng là con nhà lành thì cưới liền tay.
- Không được đâu nha, cái ấy em chỉ cho phép kiểm tra trong đêm động phòng tân hôn thôi, quý lắm đấy, gần nghìn lượng của em.
Trời đất quỷ thần ơi, câu này nghe sao quen quá, giọng điệu của nàng khẳng định mình là gái nhà lành rồi. Nàng nói mà mắt chớp chớp như thể búp bê, khó tin quá nhể. Không được tin người, các cụ đã dặn kỹ, nhất là gái thì cấm được tin một cách tuyệt đối, phải kiểm tra. Làm thế nào kiểm tra được nàng còn trinh tiết hay không chứ? Vớ vẩn nó bắt đền bắt vạ thì toi đặc.
Mấy ngày liền suy nghĩ, tìm người tư vấn nhưng chẳng nghĩ ra cách gì, kiểm tra trinh tiết chỉ có bác sĩ mới đáng tin cậy nhất. Tôi đề nghị nàng ra bác sĩ kiểm tra cho ăn chắc. Nàng ra điều kiện:
- Anh phải đặt cược cho em 100 triệu đồng. Nếu bác sĩ bảo em còn trinh tiết thì anh phải cưới em làm vợ. Nếu không cưới em thì anh sẽ mất 100 triệu này.
Tôi đồng ý liền. Đơn giản quá. Nếu nàng còn trinh tiết thì không còn gì để tôi phải lăn tăn nữa. Tôi đưa cho nàng 100 triệu đồng như thỏa thuận rồi lấy xe đưa nàng tới bệnh viên Phụ sản thành phố. Ngồi chờ nàng vào khám, tôi tự thưởng cho mình mấy lon bia với đậu phộng tươi luộc nóng hổi, đời thật lên tiên.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, nàng chạy ra hớn hở đưa cho tôi xem tờ giấy chứng nhận của bác sĩ: “trinh vẫn còn nguyên”. Tôi sung sướng nhấc bổng nàng lên quay mấy vòng giữa ngã tư đường phố như một thằng điên, niềm vui quá lớn đến quá bất ngờ. Nàng đúng là con nhà lành, tuổi băm rồi mà vẫn còn giữ được cái ngàn vàng quý giá kia.
Lễ cưới chúng tôi diễn ra trong không khí ấm nồng hạnh phúc, họ hàng 2 bên hỷ hả quây quần. Đêm tân hôn, trước khi động phòng tôi đề nghị nàng trả lại gói tiền đặt cược. Nàng vui vẻ đưa cho tôi, tuy nhiên đếm đi đếm chỉ còn 70 triệu, mất 30 triệu đồng. Khi tôi định đếm một lần nữa thì nàng ngăn lại, bảo:
- Không phải đếm lại đâu, hôm ấy em đã cho ông bác sĩ 30 triệu rồi!
Lê Tự
tho than tho- Posts : 468
Join date : 04/01/2012
Re: Truyện cười, Tiếu lâm
[size=32]Chân chính Chân phụ[/size]
Chuyện xảy ra hơn 42 năm trước:
Một anh sĩ quan Hải Quân trẻ nọ thuộc một giang đoàn Tuần Thám, đơn vì đang đóng quân tại một vùng quê thuộc miền Tây VN (nghe đâu bây giờ anh là một HT một hội HQ tại Mỹ). Sau một thời gian làm quen rồi phải lòng nhau, anh yêu một cô gái người vùng ấy. Vốn là sĩ quan - là người đứng đắn đàng hoàng - nên anh đến nhà người anh yêu bao giờ cũng chào hỏi gia đình, nếu có muốn đưa cô gái đi chơi đâu, bao giờ cũng xin phép. Khổ một nỗi, ông già của người anh yêu rất khó tính, dẫu biết anh là người tốt nhưng ông vẫn xét nét, ngăn chặn, luôn gây khó dễ.
Một bận anh tới chơi, cô gái ở trong bếp, còn ông cha thì đang bực tức việc gì trước đó nên tỏ vẻ khó chịu tuy rằng ông đã biết con gái mình và anh lính nầy quen nhau và có cảm tình cùng nhau. Anh chào, ông già đáp "vâng". Anh ta lân la tới nói:
- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ?
- Cảm ơn! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.
Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:
- Dạ, thưa bác... cháu xin phép bác cho cháu đưa em sang chỗ đơn vị cháu đóng quân để xem văn nghệ có được không ạ?
- Không văn nghệ văn gừng gì hết. Tôi thì còn lạ gì “sách vở”của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên thì chết tôi à?
Anh sĩ quan nọ nghe vậy thanh minh:
- Dạ, cháu đâu dám vậy ạ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu với một “tình yêu chân chính” chứ ạ.
Ông già cười và mỉa mai:
- Tôi biết là anh chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ... của anh, làm sao anh giữ nổi?
Chuyện xảy ra hơn 42 năm trước:
Một anh sĩ quan Hải Quân trẻ nọ thuộc một giang đoàn Tuần Thám, đơn vì đang đóng quân tại một vùng quê thuộc miền Tây VN (nghe đâu bây giờ anh là một HT một hội HQ tại Mỹ). Sau một thời gian làm quen rồi phải lòng nhau, anh yêu một cô gái người vùng ấy. Vốn là sĩ quan - là người đứng đắn đàng hoàng - nên anh đến nhà người anh yêu bao giờ cũng chào hỏi gia đình, nếu có muốn đưa cô gái đi chơi đâu, bao giờ cũng xin phép. Khổ một nỗi, ông già của người anh yêu rất khó tính, dẫu biết anh là người tốt nhưng ông vẫn xét nét, ngăn chặn, luôn gây khó dễ.
Một bận anh tới chơi, cô gái ở trong bếp, còn ông cha thì đang bực tức việc gì trước đó nên tỏ vẻ khó chịu tuy rằng ông đã biết con gái mình và anh lính nầy quen nhau và có cảm tình cùng nhau. Anh chào, ông già đáp "vâng". Anh ta lân la tới nói:
- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ?
- Cảm ơn! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.
Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:
- Dạ, thưa bác... cháu xin phép bác cho cháu đưa em sang chỗ đơn vị cháu đóng quân để xem văn nghệ có được không ạ?
- Không văn nghệ văn gừng gì hết. Tôi thì còn lạ gì “sách vở”của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên thì chết tôi à?
Anh sĩ quan nọ nghe vậy thanh minh:
- Dạ, cháu đâu dám vậy ạ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu với một “tình yêu chân chính” chứ ạ.
Ông già cười và mỉa mai:
- Tôi biết là anh chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ... của anh, làm sao anh giữ nổi?
tho than tho- Posts : 468
Join date : 04/01/2012
Re: Truyện cười, Tiếu lâm
[size=48]Có một người tên Láo[/size]
Ngày xưa có một người tên là Láo, tính lăng nhăng, nhiều vợ nên lâm cảnh lắm mối tối nằm không, con cái vô tình không nhận cha nên về già sống với đứa cháu kêu bằng bác, khi bịnh gần lâm chung bèn kêu đứa cháu lại dặn rằng:
- Cháu à, ông thân sinh của bác khi xưa là người ghiền rượu nặng nên khi sinh bác ra ổng sợ èo uột khó nuôi nên đặt tên bác là Láo cho ma quỉ nó chê. Tên này xấu quá nên sau khi bác chết cháu đừng khắc tên thật của bác trên mộ bia mà thiên hạ chê cười, bác e khó bề đi gặp các cụ.
- Kính thưa bác, vậy chớ dùng tên gì để ai cũng biết đó là mộ của bác?
- Cháu cứ khắc lên mộ bia hàng chữ như vầy: "Đây là nơi an nghỉ của một người Cộng sản chân thật"
Đứa cháu y lời và quả nhiên sau đó ai đi ngang qua nhìn mộ bia ông này cũng đều lắc đầu than: Láo.
Ba bà già đang ngồi tán gẫu trong nhà bếp.
Bà thứ nhất nói: "Mấy bà biết không! tôi bây giờ lú lẫn khinh khủng luôn! Hôm trước tôi đứng trên cầu thang và không nhớ lúc đó tôi mới vừa đi lên hay là bắt đầu đi xuống!"
Bà thứ 2 bảo: "Bà nghĩ rằng như vậy mà đã lãng trí thật sao? Bà coi tôi nè: tuần vừa rồi tôi ngồi trên mép giường và tôi đã không biết rằng tôi vừa mới ngủ dậy hay là sữa soạn đi ngủ nữa!"
"Giời ơi!" Bà thứ 3 liền nói: "Còn tôi thì trí nhớ cúa tôi không mai một đi chút nào! Cứ như cái bàn bằng gỗ này này!" Vừa nói bà vừa vỗ vỗ vào cái bàn.
Vỗ xong bổng nhiên bà ta lộ vẻ ngạc nhiên và kêu to lên: "Ai đó! Ai vừa ...gõ cửa đó??
Bàn chải đánh răng đau khổ:
- Đôi lúc mình thấy cái nghề của mình là tệ nhất thế giới.
Giấy vệ sinh hét:
- Nghĩ lại đi anh bạn!
Có một người tên là Vui.Một hôm tự nhiên người đó trúng gió chết.
Gia đình theo sau vừa khóc vừa than :" Ối giời ơi! Vui ơi là Vui...."
Ông A bật diêm xem xăng còn hay hết. Xăng còn. Nạn nhân thọ 49 tuổi.
Vợ ngủ mơ, hét "chồng em về đấy". Chồng phóng luôn qua cửa sổ. (Quên mặc quần áo, hahaha)...
Có một người tên Láo
Ngày xưa có một người tên là Láo, tính lăng nhăng, nhiều vợ nên lâm cảnh lắm mối tối nằm không, con cái vô tình không nhận cha nên về già sống với đứa cháu kêu bằng bác, khi bịnh gần lâm chung bèn kêu đứa cháu lại dặn rằng:
- Cháu à, ông thân sinh của bác khi xưa là người ghiền rượu nặng nên khi sinh bác ra ổng sợ èo uột khó nuôi nên đặt tên bác là Láo cho ma quỉ nó chê. Tên này xấu quá nên sau khi bác chết cháu đừng khắc tên thật của bác trên mộ bia mà thiên hạ chê cười, bác e khó bề đi gặp các cụ.
- Kính thưa bác, vậy chớ dùng tên gì để ai cũng biết đó là mộ của bác?
- Cháu cứ khắc lên mộ bia hàng chữ như vầy: "Đây là nơi an nghỉ của một người Cộng sản chân thật"
Đứa cháu y lời và quả nhiên sau đó ai đi ngang qua nhìn mộ bia ông này cũng đều lắc đầu than: Láo.
Ba bà già đang ngồi tán gẫu trong nhà bếp.
Bà thứ nhất nói: "Mấy bà biết không! tôi bây giờ lú lẫn khinh khủng luôn! Hôm trước tôi đứng trên cầu thang và không nhớ lúc đó tôi mới vừa đi lên hay là bắt đầu đi xuống!"
Bà thứ 2 bảo: "Bà nghĩ rằng như vậy mà đã lãng trí thật sao? Bà coi tôi nè: tuần vừa rồi tôi ngồi trên mép giường và tôi đã không biết rằng tôi vừa mới ngủ dậy hay là sữa soạn đi ngủ nữa!"
"Giời ơi!" Bà thứ 3 liền nói: "Còn tôi thì trí nhớ cúa tôi không mai một đi chút nào! Cứ như cái bàn bằng gỗ này này!" Vừa nói bà vừa vỗ vỗ vào cái bàn.
Vỗ xong bổng nhiên bà ta lộ vẻ ngạc nhiên và kêu to lên: "Ai đó! Ai vừa ...gõ cửa đó??
Bàn chải đánh răng đau khổ:
- Đôi lúc mình thấy cái nghề của mình là tệ nhất thế giới.
Giấy vệ sinh hét:
- Nghĩ lại đi anh bạn!
Có một người tên là Vui.Một hôm tự nhiên người đó trúng gió chết.
Gia đình theo sau vừa khóc vừa than :" Ối giời ơi! Vui ơi là Vui...."
Ông A bật diêm xem xăng còn hay hết. Xăng còn. Nạn nhân thọ 49 tuổi.
Vợ ngủ mơ, hét "chồng em về đấy". Chồng phóng luôn qua cửa sổ. (Quên mặc quần áo, hahaha)...
Ngày xưa có một người tên là Láo, tính lăng nhăng, nhiều vợ nên lâm cảnh lắm mối tối nằm không, con cái vô tình không nhận cha nên về già sống với đứa cháu kêu bằng bác, khi bịnh gần lâm chung bèn kêu đứa cháu lại dặn rằng:
- Cháu à, ông thân sinh của bác khi xưa là người ghiền rượu nặng nên khi sinh bác ra ổng sợ èo uột khó nuôi nên đặt tên bác là Láo cho ma quỉ nó chê. Tên này xấu quá nên sau khi bác chết cháu đừng khắc tên thật của bác trên mộ bia mà thiên hạ chê cười, bác e khó bề đi gặp các cụ.
- Kính thưa bác, vậy chớ dùng tên gì để ai cũng biết đó là mộ của bác?
- Cháu cứ khắc lên mộ bia hàng chữ như vầy: "Đây là nơi an nghỉ của một người Cộng sản chân thật"
Đứa cháu y lời và quả nhiên sau đó ai đi ngang qua nhìn mộ bia ông này cũng đều lắc đầu than: Láo.
Ba bà già đang ngồi tán gẫu trong nhà bếp.
Bà thứ nhất nói: "Mấy bà biết không! tôi bây giờ lú lẫn khinh khủng luôn! Hôm trước tôi đứng trên cầu thang và không nhớ lúc đó tôi mới vừa đi lên hay là bắt đầu đi xuống!"
Bà thứ 2 bảo: "Bà nghĩ rằng như vậy mà đã lãng trí thật sao? Bà coi tôi nè: tuần vừa rồi tôi ngồi trên mép giường và tôi đã không biết rằng tôi vừa mới ngủ dậy hay là sữa soạn đi ngủ nữa!"
"Giời ơi!" Bà thứ 3 liền nói: "Còn tôi thì trí nhớ cúa tôi không mai một đi chút nào! Cứ như cái bàn bằng gỗ này này!" Vừa nói bà vừa vỗ vỗ vào cái bàn.
Vỗ xong bổng nhiên bà ta lộ vẻ ngạc nhiên và kêu to lên: "Ai đó! Ai vừa ...gõ cửa đó??
Bàn chải đánh răng đau khổ:
- Đôi lúc mình thấy cái nghề của mình là tệ nhất thế giới.
Giấy vệ sinh hét:
- Nghĩ lại đi anh bạn!
Có một người tên là Vui.Một hôm tự nhiên người đó trúng gió chết.
Gia đình theo sau vừa khóc vừa than :" Ối giời ơi! Vui ơi là Vui...."
Ông A bật diêm xem xăng còn hay hết. Xăng còn. Nạn nhân thọ 49 tuổi.
Vợ ngủ mơ, hét "chồng em về đấy". Chồng phóng luôn qua cửa sổ. (Quên mặc quần áo, hahaha)...
Có một người tên Láo
Ngày xưa có một người tên là Láo, tính lăng nhăng, nhiều vợ nên lâm cảnh lắm mối tối nằm không, con cái vô tình không nhận cha nên về già sống với đứa cháu kêu bằng bác, khi bịnh gần lâm chung bèn kêu đứa cháu lại dặn rằng:
- Cháu à, ông thân sinh của bác khi xưa là người ghiền rượu nặng nên khi sinh bác ra ổng sợ èo uột khó nuôi nên đặt tên bác là Láo cho ma quỉ nó chê. Tên này xấu quá nên sau khi bác chết cháu đừng khắc tên thật của bác trên mộ bia mà thiên hạ chê cười, bác e khó bề đi gặp các cụ.
- Kính thưa bác, vậy chớ dùng tên gì để ai cũng biết đó là mộ của bác?
- Cháu cứ khắc lên mộ bia hàng chữ như vầy: "Đây là nơi an nghỉ của một người Cộng sản chân thật"
Đứa cháu y lời và quả nhiên sau đó ai đi ngang qua nhìn mộ bia ông này cũng đều lắc đầu than: Láo.
Ba bà già đang ngồi tán gẫu trong nhà bếp.
Bà thứ nhất nói: "Mấy bà biết không! tôi bây giờ lú lẫn khinh khủng luôn! Hôm trước tôi đứng trên cầu thang và không nhớ lúc đó tôi mới vừa đi lên hay là bắt đầu đi xuống!"
Bà thứ 2 bảo: "Bà nghĩ rằng như vậy mà đã lãng trí thật sao? Bà coi tôi nè: tuần vừa rồi tôi ngồi trên mép giường và tôi đã không biết rằng tôi vừa mới ngủ dậy hay là sữa soạn đi ngủ nữa!"
"Giời ơi!" Bà thứ 3 liền nói: "Còn tôi thì trí nhớ cúa tôi không mai một đi chút nào! Cứ như cái bàn bằng gỗ này này!" Vừa nói bà vừa vỗ vỗ vào cái bàn.
Vỗ xong bổng nhiên bà ta lộ vẻ ngạc nhiên và kêu to lên: "Ai đó! Ai vừa ...gõ cửa đó??
Bàn chải đánh răng đau khổ:
- Đôi lúc mình thấy cái nghề của mình là tệ nhất thế giới.
Giấy vệ sinh hét:
- Nghĩ lại đi anh bạn!
Có một người tên là Vui.Một hôm tự nhiên người đó trúng gió chết.
Gia đình theo sau vừa khóc vừa than :" Ối giời ơi! Vui ơi là Vui...."
Ông A bật diêm xem xăng còn hay hết. Xăng còn. Nạn nhân thọ 49 tuổi.
Vợ ngủ mơ, hét "chồng em về đấy". Chồng phóng luôn qua cửa sổ. (Quên mặc quần áo, hahaha)...
tho than tho- Posts : 468
Join date : 04/01/2012
Re: Truyện cười, Tiếu lâm
Chuyện đời Ông với Bà
Bà vợ nói với chồng :
" còn khoảng 1 giờ nữa là khách tới đó nha, ông làm ơn đi thay cái caleçon đang mặc dùm đi "
Ông chồng hôm nay được dịp làm eo mà trả lời :
" tui không thay, tui mặc như thế để cho người ta thấy là tui ở với bà và bà nuôi tôi chỉ còn trên răng dưới xà lỏn "
Bà vợ nổi cơn tam bành la to :
" vậy ông ở truồng luôn đi để người ta xem ông có đáng nuôi hôn ? "
Bà vợ nói với chồng :
" còn khoảng 1 giờ nữa là khách tới đó nha, ông làm ơn đi thay cái caleçon đang mặc dùm đi "
Ông chồng hôm nay được dịp làm eo mà trả lời :
" tui không thay, tui mặc như thế để cho người ta thấy là tui ở với bà và bà nuôi tôi chỉ còn trên răng dưới xà lỏn "
Bà vợ nổi cơn tam bành la to :
" vậy ông ở truồng luôn đi để người ta xem ông có đáng nuôi hôn ? "
tho than tho- Posts : 468
Join date : 04/01/2012
Re: Truyện cười, Tiếu lâm
[size=32]Chuyện vui cuối tuần[/size]
Thầy Tu Và Cô Gái
Một nhà sư đi xin ăn giữa 1 trưa hè oi bức. Khát quá, bèn vào nhà 1 gia đình bên đường xin nước uống. Một cô gái trẻ vội mang chai nước lọc ra nhưng quên mang ly ra. Vì khát quá nên vị sư kia cầm chai lên uống. Cô gái thấy thế ái ngại và nói:
- Thầy đừng tu, để em lấy...
Vị sư kia liền trả lời:
- Thôi, đừng lấy. Để thầy tu...
Không đời nào
Một thanh niên thấy một người đàn ông ôm bộ mặt bầm tím loạng choạng đi ngoài đường, anh ta ái ngại hỏi:
- Ông có cần tôi đưa về nhà không?
- Không đời nào! Tôi vừa chạy từ đó ra.
Bức điện
Gia đình nọ nuôi rất nhiều bò. Một bận, anh chồng có việc phải về trong quê, dặn vợ khi nào bò cái đẻ thì nhắn anh ta ra. Vài ngày sau, anh chồng nhận được một bức điện vẻn vẹn bốn chữ viết liền nhau:
"Bò đẻ anh ra".
Bú sữa mẹ
Một thiếu phụ mang một em bé sơ sinh vào khám tổng quát tại một văn phòng bác sĩ nhi khoa. Sau khi khám em bé xong, bác sĩ nói:
- Cháu bé thiếu cân rất trầm trọng. Không hiểu là bé bú sữa mẹ hay bú sữa chai?
Người thiếu phụ trả lời:
- Cháu bú sữa mẹ.
Bác sĩ nói:
- Thế thì xin bà ngồi trên ghế này; cởi áo ra để tôi khám xem.
Sau khi xoa nắn bóp… khám rất kỹ lưỡng bộ ngực của thiếu phụ, bác sĩ kết luận là:
- Cháu bé thiếu cân, lớn không nổi là phải rồi. Bà chẳng có sữa gì cả.
Thiếu phụ trả lời:
- Bác sĩ nói rất đúng, bởi vì tôi là dì của nó....
Phạm tội
Tại một trường họ đạo, vị linh muc hỏi học sinh:
- Nào các trò! Muốn được Chúa tha tội, trước hết chúng ta phải làm gì?
Cả lớp đồng thanh trả lời.
- Phải phạm tội ạ!
__._,_.__
Thầy Tu Và Cô Gái
Một nhà sư đi xin ăn giữa 1 trưa hè oi bức. Khát quá, bèn vào nhà 1 gia đình bên đường xin nước uống. Một cô gái trẻ vội mang chai nước lọc ra nhưng quên mang ly ra. Vì khát quá nên vị sư kia cầm chai lên uống. Cô gái thấy thế ái ngại và nói:
- Thầy đừng tu, để em lấy...
Vị sư kia liền trả lời:
- Thôi, đừng lấy. Để thầy tu...
Không đời nào
Một thanh niên thấy một người đàn ông ôm bộ mặt bầm tím loạng choạng đi ngoài đường, anh ta ái ngại hỏi:
- Ông có cần tôi đưa về nhà không?
- Không đời nào! Tôi vừa chạy từ đó ra.
Bức điện
Gia đình nọ nuôi rất nhiều bò. Một bận, anh chồng có việc phải về trong quê, dặn vợ khi nào bò cái đẻ thì nhắn anh ta ra. Vài ngày sau, anh chồng nhận được một bức điện vẻn vẹn bốn chữ viết liền nhau:
"Bò đẻ anh ra".
Bú sữa mẹ
Một thiếu phụ mang một em bé sơ sinh vào khám tổng quát tại một văn phòng bác sĩ nhi khoa. Sau khi khám em bé xong, bác sĩ nói:
- Cháu bé thiếu cân rất trầm trọng. Không hiểu là bé bú sữa mẹ hay bú sữa chai?
Người thiếu phụ trả lời:
- Cháu bú sữa mẹ.
Bác sĩ nói:
- Thế thì xin bà ngồi trên ghế này; cởi áo ra để tôi khám xem.
Sau khi xoa nắn bóp… khám rất kỹ lưỡng bộ ngực của thiếu phụ, bác sĩ kết luận là:
- Cháu bé thiếu cân, lớn không nổi là phải rồi. Bà chẳng có sữa gì cả.
Thiếu phụ trả lời:
- Bác sĩ nói rất đúng, bởi vì tôi là dì của nó....
Phạm tội
Tại một trường họ đạo, vị linh muc hỏi học sinh:
- Nào các trò! Muốn được Chúa tha tội, trước hết chúng ta phải làm gì?
Cả lớp đồng thanh trả lời.
- Phải phạm tội ạ!
__._,_.__
tho than tho- Posts : 468
Join date : 04/01/2012
Similar topics
» Truyện Đời
» Truyện của Hà Ái Lan
» Truyện suy gẫm
» Mời đọc truyện ngắn
» Truyện Ngày Lể Cho Các Bà Mẹ
» Truyện của Hà Ái Lan
» Truyện suy gẫm
» Mời đọc truyện ngắn
» Truyện Ngày Lể Cho Các Bà Mẹ
Búa Xua :: Riêng Một Góc Vzườn :: Truyện
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|